SỐNG ĐỜI NHƯ CÂY CỎ

Ta vẫn còn nóng nảy
Với mấy chuyện lao xao
Thì sao dám ước ao
Sống cuộc đời bình lặng?

Còn một mình hằn học
Vì châm chọc của người
Sao không thể cười tươi
Quan tâm chi kệ họ…

Đôi khi còn câu nệ
Tự gạt dối lòng mình
Sao cứ mải phân minh
Với người không muốn hiểu.

Lại gồng mình lo liệu
Để diễn kịch với đời
Thì sao có thể cười
Với nụ cười dúm dó?

Để sống thôi đâu dễ
Bởi số kiếp vô thường
Hít thở để tập buông
Sống đời như cây cỏ…

Chủ Nhật
27.10.2024
~ st ~